NGUYÊN TẮC 1 – Không học tự vựng một cách riêng lẻ
Khi tìm thấy một từ mới, chúng ta không học riêng mình nó, không ghi chép lại chỉ một mình từ mới đó. Ta ghi lại cả câu, hoặc cả cụm chữ chứa nó.
Với việc làm như trên, ta cảm nhận được vai trò của từ này trong câu, thấy được mối tương quan giữa nó và các thành phần khác. Mặt khác, việc ghi nhớ cả câu giúp ta dễ dàng xây dựng trí nhớ hình ảnh, dẫn tới việc dễ dàng hình dung được ý nghĩa của từ.
Một điều ích lợi nữa là ta học được cả văn phạm. Ta thấy được cách chia thì, chia thể của từ mới ấy trong ngữ cảnh của câu hay cụm chữ đó.
Thí dụ: ta học được chữ “hate” (ghét) trong câu “He hates ice-cream”. Khi ghi nhớ cả câu văn này, ta có được một hình ảnh rõ ràng về ý nghĩa, vai trò của chữ “hate”. Ta cũng nhớ được cách chia của nó với chủ từ “he”. Lần sau, khi cần dùng tới, ta biết ngay là “He hates” chớ không phải “He hate” như khi học qua tự điển.
NGUYÊN TẮC 2 – Không tập trung học về văn phạm (ngữ pháp )
Văn phạm rất cần thiết cho kỹ năng đọc và viết. Song, việc tập trung quá nhiều vào văn phạm khi đàm thoại tiếng Anh là một việc tai hại.
Khi đàm thoại tiếng Anh, nếu chú trọng văn phạm, chúng ta dễ đi vào hướng phân tích, suy xét về câu từ. Từ đó, chúng ta không thể nói và nghe tiếng Anh một cách tự nhiên, dễ dàng và mau chóng được.
Khi viết, ta có thời giờ để nghĩ ngợi về cấu trúc văn phạm. Nếu sai chỗ nào, ta cũng có cơ hội sửa lại. Còn khi nghe, khi nói, ta không có thời giờ suy nghĩ. Ta nghe người đối thoại hỏi, và trả lời ngay tức thì. Ta không thể phân tích câu hỏi và suy nghĩ ra câu trả lời với các thì, thể, dạng, thức, v.v..
Vậy, làm cách nào để biết được văn phạm? Câu trả lời là thông qua việc nghe. Chúng ta cần nghe thật nhiều, đặc biệt là các đoạn tiếng Anh đơn giản, không cầu kỳ phức tạp. Với cách đó, ta nắm bắt được đặc tính của văn phạm một cách tự nhiên như cái cách mà người bản xứ đã học từ thủa nhỏ.
NGUYÊN TẮC 3 – Học bằng tai, không phải bằng mắt
Ở trường, chúng ta được dạy với các giáo trình, với sách giáo khoa. Chúng ta thường được đọc các bài luận, học các đề mục văn phạm. Hầu như ta chỉ đọc và đọc mà thôi! Song, để có được kỹ năng giao tiếp tốt bằng Anh Ngữ, chúng ta phải vận dụng đến đôi tai nhiều hơn.
Trên thực tế, có thể chúng ta giỏi văn phạm hơn cả người bản xứ. Thường thì họ không hiểu văn phạm nhiều và rõ như chúng ta. Cách họ học tiếng Anh là bằng việc lắng nghe nó mỗi ngày từ nhỏ tới lớn. Một điều rõ ràng là sau rốt họ dùng tiếng Anh tốt hơn chúng ta.
Chúng ta cần tập nghe tiếng Anh mỗi ngày. Những bài chúng ta chọn nghe cần phải thật đơn giản và dễ hiểu. Ta cần phải hiểu được từ 90% trở lên nội dung của bài luyện nghe. Do đó đừng tìm những đoạn thoại phức tạp, hãy kiếm những đoạn đơn giản.
NGUYÊN TẮC 4 – Học chậm mà chắc
Khi chúng ta học Anh Ngữ ở trường, người ta thường đặt chúng ta trong một học trình. Thường thì chúng ta phải hoàn tất một giáo trình hay một tập sách trong thời gian ngắn ngủi. Luôn có áp lực bắt ta phải lướt qua các đề mục liên tiếp nhau. Tuần này ta học thời quá khứ, bước sang tuần kế tiếp dù chưa thông thời quá khứ ta đã phải học thời hiện tại hoàn thành. Ta không có dịp để thuần thục những gì đã học.
Chúng ta cần học để hiểu kỹ và nhớ lâu, chứ không phải học thật nhanh. Do đó, khi đọc hay nghe một bài Anh Ngữ, hãy lặp đi lặp lại nhiều lần.
Với một bài luyện nghe, ta nghe một lần không đủ. Năm lần không đủ. Mười lần vẫn chưa chắc đủ. Ta cần phải nghe năm mươi lần, một trăm lần hoặc hơn. Chừng nào chúng ta còn chưa nắm vững được nội dung của bài đàm thoại, chưa hiểu được ý nghĩa của tự vựng trong bài một cách tức thì mà không cần nỗ lực, chừng ấy ta còn phải nghe lại.
Một điều nữa cũng khá quan trọng, là không bao giờ ngừng nghỉ. Hôm nay luyện, ngày mai tiếp tục luyện. Từ Thứ Hai tới Chủ Nhật, tuần này sang tuần khác. Chép bài đàm thoại vào điện thoại hay máy nghe MP3 và luyện nghe bất cứ lúc nào có thời gian.
Theo AJ HOGE bạn chỉ nhớ chuẩn xác và tự nhiên được 1 cấu trúc 1 mẫu câu khi bạn nghe đi nghe lại cái đó 1000 lần trở lên ! Thế nên các bạn cứ học đi nha ^^
NGUYÊN TẮC 5 – Dùng các Point of View Stories
Point of View Stories là những câu chuyện được kể lại nhiều lần qua những khía cạnh khác nhau. Sự khác biệt này có thể là khác về thì, về thể, về dạng, v.v. tùy theo yêu cầu.
Thí dụ, cùng một câu chuyện được kể đi kể lại bốn lần trong bốn thời điểm khác nhau: hiện tại, năm trước, năm sau, từ trước tới nay. Ở mỗi phiên bản, nội dung được giữ nguyên nhưng văn phạm thì thay đổi.
Việc chúng ta cần làm là luyện nghe các câu chuyện đó theo quy luật số 4. Chúng ta cần chú trọng nội dung của nó và không đặt nặng về văn phạm. Ta không nên suy nghĩ và nhắc nhở chính mình rằng phiên bản này dùng thì hiện tại, phiên bản nọ dùng thì quá khứ, v.v.. Chúng ta chỉ cần biết rằng ở lần này người ta nói “this year”, lần sau họ nói “last year”, lần sau nữa là “next year” và sau rốt họ nói “since last year”.
NGUYÊN TẮC 6 – Dùng các nội dung Anh Ngữ thật sự
Hãy bỏ các cuốn giáo trình Anh Ngữ! Đừng đọc các bài luận trong sách giáo khoa. Và quên đi những đĩa CD đi kèm mấy cuốn sách ấy. Cái chúng ta cần là nội dung Anh Ngữ thật sự, dành cho người nói tiếng Anh thật sự.
Về đọc và viết, ta có thể tìm cách cuốn sách truyện, các tiểu thuyết Anh văn. Tùy theo ý muốn của mình, ta có thể chọn thể loại thích hợp. Người mới học nên chọn sách dành cho trẻ nhỏ; người đã có kỹ năng trung bình có thể xem sách cho thanh thiếu niên; người rành hơn có thể đọc tiểu thuyết.
Về nghe và nói, ta có thể tìm xem các chương trình truyền hình, nghe các đài phát thanh tiếng Anh. Ta có thể xem phim, nghe nhạc, nghe tin tức, v.v. và cũng như trên, chọn bất cứ thể loại nào ta thích, bất cứ cấp độ nào ta nhận thấy thích hợp với trình độ của mình. Người mới học hoặc có trình độ trung bình có thể coi đài Disney; người có trình độ cao hơn thì coi đài BBC, CNN, hoặc các đài phim ảnh, thể thao, âm nhạc.
Bằng cách tìm nghe và đọc các nội dung Anh Ngữ thật sự, lựa chọn thể loại tùy theo sở thích của chính mình, ta sẽ thấy thoải mái và hứng thú hơn so với việc đọc các giáo trình tẻ nhạc và các đĩa CD kiểu “Hello, how are you? I’m fine, thank you.” Với tinh thần thoải mái, khả năng học hiểu của chúng ta sẽ cao hơn.
NGUYÊN TẮC 7 – Lắng nghe và trả lời
Cách dạy cũ mà ta thường thấy là lắng nghe và lặp lại. Người giáo viên đọc một câu và yêu cầu học viên lặp lại câu đó. Đây là một phương cách không mấy hữu hiệu. Hãy chuyển sang cách lắng nghe và trả lời.
Chúng ta cần dùng những câu chuyện ngắn, đơn giản. Người giảng dạy sẽ đọc một câu kể về một chi tiết nào đó trong truyện, rồi đặt câu hỏi đơn giản về chi tiết đó. Người học sẽ trả lời câu hỏi đó một cách nhanh chóng. Cứ vậy cho tới khi kết thúc câu chuyện.
Với phương pháp lắng nghe và lặp lại, người học không cần phải suy nghĩ. Còn ở phương pháp lắng nghe và trả lời, người học phải suy nghĩ. Bằng việc suy nghĩ để đưa ra câu trả lời, nội dung bài học sẽ dễ dàng đi vào tâm trí. Người học nhờ đó mà nắm bắt được những điều cần học.